{ ICARUS WINGS }

Pairing: Gtop (Seunghyun X Jiyong)
Genre: Romance ,angst, (yaoi), chaptered
(10 chap)
Rating: M
Warnings:swearing
Author :gdgdbaby
Summary : Collection of
PWPs & character sketches revolving around the GTop
pairing.
* Translated by: Robin Tyler
Tựa đại dương đầy biến
động, anh tiếp tục ….những lời nói hồ như cơn sóng dữ tuôn tràn từ khoé môi anh ….
*Chap 1:
Những gã trai trẻ thủ dâm.
Đó là điều họ vẫn làm,
đặc biệt là trong cái độ tuổi hừng hực và cái đẳng cấp họ có bây giờ, ngoài ra
còn có những điều cố hữu khác như ăn và uống, rượu và thuốc … (chẳng hạn).
Cuối cùng (có lẽ) là dính dáng đến gái gú ít nhất là hơn một lần trong đời.
Chẳng khác gì việc thở
(dĩ nhiên là có thêm vào đó một ít khoái cảm)
Đó là những gì Jiyong
nhận ra, sau màn thử nghiệm ngoài lề về thời trang, họ muốn cậu thoa son màu
lục (ôi vì Chúa!). Tên Seungho chết tiệt làm động tác chu môi đánh chụt
một cái (thề là rất kinh tởm) trước khi kiên nhẫn bóp chặt đôi môi Jiyong cưỡng
ép cậu để hắn thoa cái ý tưởng gớm ghiếc màu lục mang đầy tính nghệ thuật đại
chúng kia vào mồm.
Youngbae đang điên
tiết truy tìm quyển kinh Phúc âm, gắt gỏng y như Seunghyun trong những ngày
giảm cân chống chọi muốn chết với stress nhưng vẫn phải năn ra tối thiểu hơn
vài chục nụ cười kì quặc (vẫn chả kinh khủng bằng việc dính lẹo với maknae một
khi cậu hiện diện ở căn phòng kế bên- Phải, đó là điều Jiyong nghĩ)
Cậu gặp rắc rối nhỏ
trên đường về ,với cách sửa lưng của một trong những sunbae (đừng hỏi
nhiều, vì cơ thể cậu luôn phản ứng ngược lại với những việc lương tâm mách bảo
là nên kiềm chế) chẳng vì lý do gì cả Cậu thậm chí còn chẳng bận tâm chút gì về
giới tính hay nhục dục. Cậu chỉ nhấn mạnh rằng sự thật cậu cần giải toả một
chút để chuẩn bị vài việc cho dự án biểu diễn vào ngaỳ mai. Giáo viên tiếng Anh
của cậu gia hạn cho mớ bài tập dễ dài cỡ 20-30 trang chỉ đến ngày kia, con Gaho
lại ị (lần thứ 23) lên tấm thảm "sạch sẽ và quý phái" trong phòng ăn,
cằm cậu lại lún phún những sợi râu tơ nho nhỏ (sẽ rất bình thường nếu Jiyong
không phải là một divas chính hiệu với những tiêu chuẩn về vẻ ngoài hoàn
mỹ không thể sai lệch một phân, (ôi chết tiệt!) Đỉnh điềm của cơn
phụt trào nóng giận là đây- Oh, Jiyong bé bỏng!- nghe cách mà Youngbae gọi ,cậu
cứ ngạc nhiên như thể trong mắt hắn ta cậu chẳng khác gì một kiểu người
ngoài hành tinh và lập tức nhận ra điều cậu nghĩ hoàn toàn chính xác.
Điên tiết với ý nghĩ
đó nên cố tìm một chỗ để trốn thoát, cậu vất cái thân thể gầy còm của mình
xuống giường và nhắm mắt, bóng tối lại bao trùm căn phòng như một trong những
người bạn tri âm thầm lặng. Gaho đang ở bên ngoài lười biếng cuộn tròn người
trong chiếc rổ mây của Boss (thật buồn cười khi chó và chủ có mối quan hệ chẳng
mấy khác nhau ,cứ như là bóng trong gương phản chiếu vậy) Seunghyun chắc hẳn là
đang trốn ở góc nào đó trên sân thượng để hút thuốc, Daesung thì đang ngoác mồm
rống to vào điện thoại chào hỏi cười nói với- những -người-chỉ-có -Chúa-mới
-biết. Seungri thì lại đang tị nạnh nghe ngóng Daesung –Jiyong bịn chặt tay lên
đầu mút của thứ đang cương nhức và quyết định sẽ cóc them bận tâm đến bất cứ
hình ảnh nào khác trong vài phút.
Lại thế, cảm giác cực
khoái khi lên đến đỉnh điểm lại rời bỏ cậu, cụt ngủn như chính cái câu hỏi tại
sao đang diễn ra trong đầu Jiyong.
Thở dài ,cậu luồn
những móng tay ngắn cũn mơn trớn theo suốt chiều dài của dương vật, tay kia
vuốt ve một bên đầu nhũ – vào bên bị Seunghyun véo đau điếng dạo Global Warning
tour- cậu bất ngờ hồi tưởng và cảm thấy quặn bụng, một cơn rùng mình khó lí
giải.
“Cần giúp đỡ không?”
một giọng nói khẽ ,khàn khàn, phát ra từ phía ngoài cánh cửa
Mi mắt Jiyong chậm
chạp hé mở, mẹkiếpmìnhđãđóngcửalàm thếquáinàomàanhta?- Um – cái gì?-
Seunghyun nhếch môi,
đôi mắt sắc lạnh nhoá nhẹ trong bóng tối, nhập nhoạng hắt lại ánh sáng lờ mờ
ngoài
hành lang.
“ Thật ra, hyung cũng
gặp vài trục trặc nhỏ tương tự với vấn đề mà em đang mắc phải và hyung
nghĩ …sẽ có cách giải quyết hay ho nào đó…”
Thở dài lần nữa, đôi
mắt Jiyong bắt gặp sự lờ đờ của anh ta.
“Được rồi, vào
đây” Chẳng phải nhiều thằng con trai vẫn làm một số chuyện cùng nhau sao?
chỉ là màn trợ giúp tục tĩu, một số ý nghĩ chạy dọc tâm trí cậu
Với thái độ chậm chạm
cưỡng bách, Seunghyun ngồi xuống bên cạnh chỗ Jiyong nằm và bắt đâu với tay về
phía cậu.
Cảm giác nóng giẫy từ
cái chạm truyền bởi bàn tay ấm áp gập gồ những vết hằn của Seunghyun vô tình
làm sự cương cứng chết tiệt trở nên lộ liễu, Jiyong thở hắt từng cơn.Thỉnh
thoảng lưng chừng khoái cảm ,Jiyong mất sức ,cậu cắn răng gồng mình giữ cho cái
ấy thẳng đứng,gương mặt cậu vùi hẳn vào đôi vai Seunghyun mắt nhắm nghiền. Cậu
cắn chặt cổ áo sơ mi của Seunghyun để ngăn những tiếng rên phóng đãng thoát ra,
lớp vải ngộn trong miệng cậu làm những âm thanh phát ra nghe tắc ứ, nghẹn cứng,
lập cập như thể con mèo nhỏ bị mắc mưa lâu ngày cứ không ngừng vùng vẫy bứt
rứt, lưng chừng lại bật xốc giật giụa trong cái vòng tay siết chặt kềm hãm đầy
kiên nhẫn của Seunghyun hyung.Cánh tay anh rắn chắc bọc quanh kẹp chặt lấy vòng
eo mỏng dính của Jiyong, những ngón tay thuôn dài lần mò dịu dàng ve vuốt hòn
bi ửng hồng nóng hực của cậu liên hồi vân vê khiến tất cả những sợi dây thần
kinh trong Jiyong lúc này đứt bựt. Cả người cậu giựt run từng cơn như người vừa
phải gió. Sự chà xát giữa lòng bàn tay Seunghyun và vùng da quy đầu nhạy cảm
của cậu làm Jiyong thổn thức vò nát nhúm phần grap giường phía dưới (xin lỗi
Tom và Laura) và cả chiếc áo sơ mi nhàu nhĩ của Seunghyun.
Thề là những gã
đàn ông giỏi hơn phụ nữ về khoản làm việc bằng tay-Đó là cái ý nghĩ sang suốt
cuối cùng rơi vãi lại trong tâm trí Jiyong trước khi toàn thân căng sức
chống đỡ với cảm giác nhói ran chạy dọc khắp chiều dài cái ấy khiến cậu bật cả
nước mắt, run bắn lên từng hồi trong vòng tay Seunghyun.
Cậu ngả đầu lên vai
người con trai lớn hơn thêm vài giây nữa để có thể bắt kịp nhịp thở. Dưới khe
nhìn lờ mờ của cậu, Seunghyun dường như mang một thứ biểu cảm cuốn hút điển
trai hơn bao giờ hết. Tầm nhìn mệt mỏi của cầu hạ dần xuống đôi bàn tay anh,
chúng vấy đầy chất dịch của cậu …đột nhiên bắt gặp anh ta đang chuẩn bị cho tay
vaò miệng, mặt Jiyong đanh lại cậu cố dùng chút sức tàn đánh bộp vào tay
Seunghyun.
-Đừng có ngớ ngẩn thế
hyung.Tởm quá đi-
-Mhm, nếu em nói vậy
Jiyong-
Cậu thật sự muốn đè
Seunghyun xuống khi cái lưỡi lành lạnh của anh ta liếm láp ve vãn đầu ngón tay
cậu. Nhưng bất chợt, ánh bình minh từ khe cửa số len lỏi vào khoảng tối của căn
phòng, hắt hẳn vào mắt anh vô tình làm chậm những chuyển động-đầu cậu va đập
vào cằm Seunghyun và cậu cũng chẳng còn đủ sức để nhấc nó lên nữa.
-Đừng căng thẳng quá
Ji. Em ngon như một quả táo ấy.-
-Còn hyung là một tên
lập dị-
-Touché- Seunghyun lẩm
bẩm một từ tiếng Pháp tối nghĩa và cộc lốc. Anh chùi bàn tay vào miếng khăn
giấy ướt rút vội từ chiếc hộp đặt trên mặt bàn bằng kiếng nhỏ bên cạnh và nhẹ
nhàng bế một Jiyong đã ngất lịm trong tay. Anh sửa lại thế nằm cho cậu, chăm
chút cái thân thể giờ đã mềm oặt của cậu thả lỏng một cách thoải mái trên chiếc
giường đệm lún xốp mịn. Jiyong cố níu kéo sự tỉnh táo chết tiệt của mình, tất
cả những va chạm những cảm giác, hành động hỗn tạp quái quỷ kia là gì? cậu muốn
hỏi anh ta tại sao? muốn hỏi liệu những thứ điên khùng kia liệu sẽ còn đi xa
đến đâu nữa? Nhưng màn sương mịt mờ dễ chịu phủ dịu cái đầu nhức nhối của cậu
lúc này dường như đã cắt đứt hết tất cả mọi chức năng liên quan đến toàn bộ các
thớ cơ và dây thần kinh đại não. (Anh là đồ chết tiệt,Choi Seunghyun)
“ E..e..em….”
“...có chút căng
thẳng- hyung biết…”- Gương mặt gã hyung của cậu lờ mờ xuất hiện những biểu cảm
khó lòng phỏng đoán. Cậu nheo mắt, cố căng hàng mi nặng trịch để nhìn rõ nhưng
tất cả chỉ kéo dài được vài giây thứ cảm giác mụ mị đờ đẫn lại dễ dàng đánh gục
cậu lần nữa.
" Ngủ đi, hyung
hứa là chúng ta sẽ nói chuyện vào ngày mai "
“ Mnmmmmmmmm…kaay…,cảm
ơn,hyung…”
Đêm đó cậu có giấc mơ
kì lạ về một bóng đen hay chính xác là một ai đó đang bay bổng giữa ánh
bình minh, cố sức rướn người, nhón tay chạm vào tâm điểm mặt trời vĩ
đại hừng hực cháy bỏng.
-----------------------------------
* Chap 2:
Seunghyun
dằn mạnh tô ngũ cốc xuống bàn.
Daesung
khẽ liếc về phía anh, rồi chọc vào sườn Youngbae “Xem hyung ấy làm gì kìa” cậu
ta hỏi nhỏ
“Anh
nghĩ là hyung ấy muốn giảm cân” Youngbae nhún vai với cái mồm đầy tràn salad
(bằng chứng sống cho nỗi ám ảnh của hắn đối với những thực phẩm bổ dưỡng), “có
lẽ hyung ấy đang cố sửa đổi vài thứ ” hắn vừa nói vừa cố nhai nốt tất cả những
loại rau củ trộn chung với sốt mayonaise còn ngập đầy trong miệng (thậm chí hắn ta còn chẳng thể chắc chắn về những điều mình vừa nói).
Leader-shii
bước vào với bộ dạng hơi luộm thuộm, maknae của nhóm bám chặt lấy cậu như một
khối ung bướu di căn không cách nào cắt khỏi (mặc dù bệnh nhân chưa đến nỗi
phải chết). Đính hai lát bánh mì lại với nhau rồi nhấn chúng vào chiếc lò
nưóng điện, sau đó ngó chằm chằm vào bát miso súp sôi sục trên góc bàn
“Lại tiếng Nhật nữa sao” Cậu hỏi Youngbae.
“Đừng
ghét bỏ nó” hắn trả lời câu hỏi của Jiyong với gương mặt bình thản nhất thậm
chí là không rời mắt khỏi cuốn sách đang đọc. Làm vài động tác uốn éo thả lỏng
trong ít phút, cầm lâý chiếc thìa cẩn thận nhấp từng hớp súp nóng, cậu hét
toáng lên khi chiếc thìa thình lình bị Seungri giật mất
“Dùng
thìa của em ấy, đồ chết tiệt ”
Một bát
súp sạch nhẵn khác lại nằm chỏng chơ trên chiếc bàn gỗ sau khi Seunghyun vừa
kết thúc một bát trước đó không lâu. Chuyện này vốn quá là đơn giản (ngoại trừ
việc với một ca sĩ thần tượng thì không nên coi nhẹ chúng chút nào)
Dù sao
thì ngày cuối tuần (thứ bảy) cũng đã bắt đầu.
Hoặc
giả chỉ là Jiyong nghĩ vậy.
Seunghyun
không hề ở trong phòng. Youngbae đã dắt những chú chó đi dạo, Gaho ngoạm
chặt gấu quần hắn và không hề có dấu hiệu buông tha nó khi hắn bắt đầu việc nới
lỏng dây cho con Boss. Một viễn cảnh thật quá kinh khủng.
Hắn ném
một cái nhướn mày khó hiểu về phía Jiyong, kẻ chỉ đơn giản là đang lắc đầu phẩy
tay ra chiều chẳng để ý lắm hoặc đó là kiểu -tất -cả -các người (Gồm Youngbae
,Gaho và Boss) –làm -ơn-đừng- làm -mấy -việc –quái- gở -buồn -cười -trước- mặt
-tôi. Lắc đầu chán, tỏ ý ngán ngẩm chán, cuối cùng cậu bỏ đi, dĩ nhiên là lôi
theo Seungri (dù cậu luôn biết rõ mình thật lập dị khi coi maknae là một loại
thú cưng, khi mà tất cả những gì cậu nhìn thấy được trên trán cậu út chỉ
là “tôi là kangaroo với bất cứ lí do gì đi nữa”)
Daesung
đang lướt qua một vài kênh truyền hình trong phòng khách, nụ cười ngây ngô giãn
rộng trên môi như thể cậu ta là kẻ ngoài cuộc với tất cả những thứ chả phải màu
hồng trên đời. Jiyong quyết định lúc nào đó sẽ có một cuộc nói chuyện tử tế với
Daesung, hỏi xem đằng sau cái bộ mặt ấy liệu có tồn tại một ý nghĩa đáng bận
tâm nào không bởi vì cậu tin vào việc hẳn cậu có thể sẽ giúp được cậu ta nhận
thức được thực tế việc gì đang xảy ra ngoài cái thế giới phủ đầy bánh mì nóng cùng bong bong xà phòng mà Daesung đang sống, rồi sau đó cậu sẽ lái nó theo một
chiều hướng hoàn hảo nhất.
Cậu
bước qua cánh cửa, nhất quyết phải làm được một việc gì đó vào ngày hôm nay
(bởi đơn giản Jiyong là tập hợp những yếu tố chuẩn mực của một tay OOC chính
hiệu ,một kẻ nghiện công việc và một tín đồ của chủ nghĩa cầu toàn tuyệt đối) cho đến khi
…cậu nghe được thứ gì đó như là tiếng khóc nghẹn. Theo bản năng,
cậu xoay gót tay văn chặt nắm đấm cửa tạo ra một kẽ hở vừa
đủ để nhìn vào. Giờ thì cậu chỉ nghe thấy những tiếng rên rỉ để hình
dung được rõ ràng đều gì đang xảy ra bên trong nhưng đã muộn, nắm đấm cửa tuột
ra và cánh cửa gỗ nặng trịch đã
hoàn toàn bị dịch chuyển.
Cậu tự
nhủ với bản thân về việc Daesung sẽ quay lại trong ít phút nữa bắt gặp mọi
thứ,hoặc giả Youngbae hay Seungri sẽ chen vào để chiêm ngưỡng việc lén lút của
cậu và cười cợt ,cậu thụt nhẹ về phía sau và khẽ khàng khép cửa lại.
Seunghyun
với đồng tử mắt giãn nở và thở hắt, liếc thoáng cậu trong vài phút rồi tiếp tục
gập cong người trở lại với việc đang làm dở,chăm chú vào thứ đang đặt trên tay,
chiếc Ipod. Oh, Phải rồi… chính là thứ đó
Jiyong
cảm thấy ngượng ,nếu một trong số họ bắt gặp khi cậu đang làm việc... đó. Nhưng
Seunghyun, thật bất ngờ, lại ngoắc tay ra hiệu cho cậu đến gần, anh giật
mạnh bàn tay cậu làm những vệt đỏ hằn lên vùng da mẫn cảm của cậu.
Jiyong
nép sát mép giường, giật cái tai phone fan tặng ra khỏi đầu Seunghyun. Ngay lập
tức những âm thanh đầy chất nhục dục khẽ thoát ra, đôi mắt cậu dừng lại ở
Seunghyun rồi sau đó là ở mặt phẳng màn hình nơi có một gã đàn ông lực
lưỡng đang hì hục với ả đàn bà nỗ lực phát ra những tiếng rên rỉ đê mê.
Độ bó của chiếc quần jean làm thứ gì đó khó mà cựa quậy trước khi
Seunghyun nổi điên và xé toạc chiếc khoá kéo và tuột cái thứ quần thời trang skinny rác rưởi kia ra khỏi
người.Jiyong trợn mắt kinh ngạc nhìn anh. Seunghyun thì chỉ đảo mắt rồi ấn chặt vào thứ
đang cương cứng phía dưới chiếc boxer.
Hơi
ngập ngừng, Jiyong cũng đưa tay chạm vào cạp quần mình, vuốt ve cái vật đang
hứng tình, ngúng nguẩy căng cứng ở đỉnh đầu dương vật. Cậu hé
mắt nuốt lấy màn ảnh trứơc mặt, ả đàn bà hét lớn khi thân thể ả văn
vẹo rồi xoay tròn đảo vần ngày càng nhanh. Cậu liếc nhìn Seunghyun, đôi
mắt anh nhắm nghiền, đôi môi hớp mở, liên tục đớp hơi và phát ra những âm
thanh đầy khoái cảm. Bất ngờ bàn tay cậu cuộn gập bấu chặt trượt mạnh suốt
chiều dài cái ấy và khẽ rùng mình, mồ hôi bắt đầu rịn ra khắp làn da
Cậu cảm
thấy bối rối vì chẳng phải ả đàn bà trong đoạn băng kia là ngọn nguồn của
những cơn khoái cảm mà dường như cách Seunghyun hé môi hớp, thở những làn hơi
nóng ẩm, cái quần nhỏ của hyung ấy khiến cậu muốn ve vãn bản thân. Những
đường nét dứt khoát và bờ hông rắn chắc bật xóc theo một nhịp điệu cuồng nhiệt
làm những mạch máu trong cậu chảy rần rật.
Và
Jiyong dừng lại, chỉ vài giây, vì cậu thắc mắc không hiểu nổi chuyện quái gì
đang xảy ra và cậu ghét cái cảm giác trống rỗng mụ mị hiện tại.
Đôi mắt
tối của Seunghyun mở hờ. Trước khi anh làm một động tác nhếch môi kì lạ khiến
cho chuỗi hành động của Jiyong khựng lại, anh túm lấy bàn tay Jiyong và đặt nó
lên cái ấy của mình, kéo và vuốt ve, còn tay anh tìm kiếm chiếc boxer của
Jiyong và giật xốc nó.
Giống
như đêm trước, hoặc rất nhiều lần bàn tay Seunghyun ve vãn cậu, mơn
trớn và dồn ép. Càng khốn nạn hơn khi Jiyong chẳng thể làm gì để chống cự lại
tên hyung khốn kiếp ấy. Những lúc giữa lưng chừng khoái cảm, Jiyong làm
một vài động tác đúng đắn để lấy lại kiểm soát như đẩy nhẹ đầu anh ra. Nhưng dường
như nỗ lực của cậu trở thành vô
vọng trước những cú gập cong bỡn cợt chạy dọc theo những đường nét hoàn hảo từ
sống lưng Seunghyun trở xuống, ngón tay linh hoạt của anh lại lần tìm khe hở ngay đầu mút cái ấy của
cậu và anh tiến vào gần hơn, sâu hơn, liều lĩnh hơn …
Để
rồi sau tất cả mọi việc mới sực nhận ra cậu lại để đầu mình tựa hẳn lên bờ
ngực vững chãi của Seunghyun, lại để vòng tay anh vụng về quấn lấy thân thể ốm
yếu của mình và để Seunghyun hít ngửi nuốt trọn lấy tất cả những mùi vị thuộc về
cậu. Trước khi cậu thực sự rơi vào trạng thái hoảng loạn, trước khi cậu vỡ tung
khỏi giới hạn của chính mình mà hét toáng lên “Mẹ kiếp ,cái chó gì đang
xảy ra với mình vậy chứ?”
“Ổn rồi Ji” gã trai cao hơn như đang dỗ dành cậu với một nụ cười trễ nãi, cố cứu lấy
cậu khỏi khả năng chết ngạt vì triệu chứng thở nhanh, di chứng để lại của căn bệnh hen
suyễn từ nhỏ luôn như một lưỡi hái treo lơ lửng đe doạ cậu.
“Em xứng đáng được hưởng chút gì đó sau tất cả những thứ em hy sinh cho cái ngành giải trí bỏ mẹ này”
anh nói tiếp "kể cả…khi đó chỉ là việc thủ dâm với một trong số những gã trai cùng nhóm”
“Em xứng đáng được hưởng chút gì đó sau tất cả những thứ em hy sinh cho cái ngành giải trí bỏ mẹ này”
anh nói tiếp "kể cả…khi đó chỉ là việc thủ dâm với một trong số những gã trai cùng nhóm”
Và ..có
lẽ Jiyong cảm thấy dễ chịu hơn đơn giản chỉ vì những lý lẽ không đầu không đuôi
mang nhãn mác Choi Top đó (có thể chỉ là tạm thời), vì chí ít cậu biết
rằng, cậu hiểu chúng.
Thứ cậu chưa biết đó chính là nỗi sợ (thậm chí cả khi nó đến cùng âm nhạc).
-----------------------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét